Một dòng thơ, một nhóm người, đằng sau những con chữ là những mảnh đời sống động, những người bạn ta quen mà chưa gặp bao giờ. Đêm đi rồi sáng, cố nhân qua đi, nhưng vinh quang không bao giờ phai. Khi ấy, trăng đời Đường cũng được bạn cùng ta chia sẻ, trăng sáng mãi.